|
|
TẠI
SAO GỌI LÀ TRÒ LƯỜNG GẠT,
DỐI TRÁ ?
Lý Tống
I.
TRÒ LƯỜNG GẠT VÀ DỐI TRÁ THỨ NHẤT:
1.
Trong nghị quyết đề ngày 11 tháng 2, 2008 thị trưởng Chuck Reed và nghị
viên Madison Nguyễn đã đề nghị huỷ bỏ quyết định số 74127 và những điều
khác đã được hội đồng chấp thuận ngày 20 tháng 11, 2007 của nghị trình
điều 9.1, vào cuộc họp ngày mùng 4 tháng 3, 2008. Trò lường gạt gì đây?
Thứ nhất vi phạm luật Brown Act: đề nghị hủy bỏ cuộc bỏ phiếu tên "Sài
Gòn Business District" vào cuộc họp ngày mùng 4 tháng 3 đến sau
cuộc phỏng vấn truyền hình của nghị viên Forrest Williams, người đã
châm mồi cho ý tưởng đa số hội đồng đã bí mật đồng ý trước về tên gọi,
vi phạm luật họp công khai, chỉ có mục đích giúp nghị viên Madison tránh
bị buộc tội vi phạm luật Brown Act.
2. Chiến thuật
chia để trị:
Lời đề nghị đưa việc đặt tên khu thương mại việt Nam vào cuộc bầu cử
toàn thành phố tháng 11, 2008 là một chiến thuật chia để trị, Chuck
và Madison muốn dùng 90% cử tri các sắc tộc cộng đồng khác không quan
tâm đến tên gọi chống lại 10% cử tri người việt với ý đồ loại bỏ tên
Little Sàigòn. Họ hy vọng rằng với gánh nặng 300 ngàn mỹ kim, chi phí
cuộc đầu phiếu từ tiền dân đóng thuế cùng với những cuộc biểu tình hàng
tuần ngày thứ Ba Ðen sẽ gây sự phẫn nộ của các cộng đồng khác và họ
sẽ chống lại cộng đồng Việt Nam.
II. TRÒ LƯỜNG GẠT DỐI TRÁ THỨ NHÌ:
Chuck Reed và Madison, ngày 22 tháng 2, 2008, đã huỷ bỏ đề nghị đưa
vấn đề Little Sàigòn vào cuộc Tổng Tuyển Cử tháng 11, 2008 và sẽ “không
có hành động nào nữa về việc đặt tên cho đến khi nào cộng đồng ta sẽ
kết hợp lại và đạt sự đồng thuận về một tên gọi được sự ủng hộ của đại
đa số thương gia và chủ nhân khu thương mại. Sau đó hoàn thành trình
tự, thủ tục được chỉ đạo trong điều 3” (Ðiều 3: chỉ định ban tham mưu
hoạch định chính sách vạch ra tiến trình, thủ tục chính thức đặt tên
vùng/khu vực thuộc thành phố).
1. Phản bội ngược lại:
Một bích chương lớn đặt tại khu tuyệt thực có khẩu hiệu “đừng phung
phí 300 ngàn Mỹ Kim tiền của người đóng thuế cho mưu đồ dân chủ giả
hiệu” đã lật tẩy trò lường gạt, xảo trá của họ, đã chuyển gánh nặng
trách nhiệm tài chánh lên vai của Chuck Reed và Madison Nguyễn. Ðề nghị
của họ bị phản hồi ngược đã buộc họ phải từ bỏ tiểu xảo chia để trị
nàỵ
2. Chiến thuật trì hoãn:
thay vì đơn giản sửa chữa sai lầm và ra quyết định phù hợp với nguyện
vọng đại đa số (như lời của phó thị trường Dave Cortese) nếu không nói
phải có lời xin lỗi về thái độ bố láo, xấc xược của họ, Chuck và Madison
lại sáng chế tiểu sảo mới mà Việt Cộng thường dùng, theo phương châm:
"Ðể lâu cứt trâu hoá bùn!" Họ sẽ bỏ quên vụ đặt tên và trong
vòng một, hai năm, việc đặt tên tự động lu mờ, biến mất và khu vực sẽ
không có tên nào cả bởi sẽ chẳng bao giờ đạt được sự đồng thuận giữa
350 người có khuynh hướng thân cộng hoặc lợi nhuận quan hệ với cộng
Sản Việt Nam, hoặc bị Cộng Sản Việt Nam gài bẫy phải tuân lệnh với đại
đa số còn lại của tổng số 100 ngàn cư dân Việt tai San Jose cực lực
chống cộng và cuối cùng, chính ban tham mưu của hội đồng sẽ đặt tên
theo thủ tục được Chuck và Madison chỉ đạo!
III.
NHỮNG YẾU TỐ CỐT LÕI CỦA CUỘC TRANH CHẤP:
1.
Ðe dọa và hành động phản dân chủ: Có gì khác biệt giữa những cuộc biểu
tình và tuyệt thực hôm nay của chúng ta so với những việc Thánh Gandhi
và mục sư Luther King đã làm trong quá khứ nếu không phải là chúng ta
ít bạo động và hoà bình hơn? Vậy tại sao họ lại dán nhãn hiệu "đe
dọa và hành động phản dân chủ cho chúng ta ?"
2. Nhượng bộ:
“Nhựợng bộ là một trong những đặc điểm sáng chói của dân chủ.”
Thử xem Madison Nguyễn đã nhượng bộ như thế nào! Ðầu tiên, cô đặt tên
khu vực là "Vietnam Town", cái tên được Cộng Sản Việt Nam
ủng hộ, mà không hề tham khảo ý kiến cộng đồng. Mỗi khi đề cập đến Việt
Nam sau 1975, mọi người đều nghĩ đến Việt Nam Cộng Sản, chứ không phải
Việt Nam Cộng Hoà. Như vậy VietnamTown hàm nghĩa thiên cộng. Tên Little
Sàigòn, như Madison Nguyễn đã tuyên bố với báo San Jose Mercury News,
hàm nghĩa chống cộng. Ðể nhượng bộ giữa một cái tên hàm nghĩa thân cộng
và tên chống cộng, cô ta chọn tên Sàigòn Business District chỉ được
4% phiếu bầu trong khi Little Sài Gòn được đại đa số chọn trong cuộc
thăm dò của thành phố do cơ quan Tái Phát Triển của họ tiến hành và
dùng tiểu xảo thông tin sai nhầm để hướng dẫn 7 thành viên khác ủng
hộ tên nàỵ Sáu cuộc thăm dò dư luận khác bao gồm cả hai cuộc thăm dò
của báo San Jose Mercury News đều chứng tỏ trên 90% cử tri thích chọn
tên Little Sài Gòn. Tên Little Sàigòn được sự ủng hộ tuyệt đối. Tại
sao chúng ta không có quyền đặt tên cho con cái của mình? Hội đồng không
có quyền áp đặt một cái tên cho cộng đồng khi Ðiều 2 xác nhận: Chuẩn
thuận một nghị quyết công nhận khu vực bán lẻ trên đường Story . . .
là khu thương mại của cộng đồng Việt Nam. Hành động của hội đồng phản
ảnh sự phản bội đối với nguyên tắc dân chủ.
3. Thế lực tiền bạc và quan hệ
gia đình:
a. Ai là chồng của Madison Nguyễn? Chồng cô ta xuất
thân từ một gia đình như thế nào?
b. Ai định đầu tư hàng triệu mỹ kim để yểm trợ cho
công trình phát triển đang gặp trở ngại tài chánh trầm trọng này?
Chỉ cần có những câu trả lời đúng cho các câu hỏi này sẽ lật mặt nạ
những thế lực và ảnh hưởng đen tối đàng sau quyết định đặt tên của Madison
Nguyễn.
4. Little Sàigòn:
Tại sao Cộng Sản Việt Nam, Madison Nguyễn và 350 ủng hộ viên của cô
ta ghét bỏ tên Little Sài Gòn? Ở Westminster, Orange County và các thành
phố khác đã đặt tên Little Sàigòn đều có nghị quyết trong đó có hai
điều lệ gây trở ngại cho các quan chức Việt Cộng:
a. Họ phải thông báo trước một hoặc hai tuần trước
khi đi thăm Little Sàigòn.
b. Họ phải trả tiền phí tổn cho dịch vụ cảnh sát bảo
vệ trước các cuộc biểu tình của người Việt tỵ nạn.
Nếu khu vực này được đặt tên Little Sàigòn, quan chức Việt Cộng sẽ không
được phép tự do đi lại tuỳ ý để họ điều khiển, kiểm soát các thương
vụ mà Cộng Sản Việt Nam đã đầu tư bằng tiền lậu đã rửa một cách bất
hợp pháp.
5. Mục đích của cuộc tuyệt thực:
“Tuyệt thực là một hình thức chống đối cao cả khi được dùng vào những
vấn đề quan trọng sinh tử hay quyền căn bản của con người”. Cuộc tuyệt
thực của Lý Tống không phải để gây áp lực cho cái tên gọi của khu vực
thương mại để có thể làm giảm giá trị của chiến thuật tuyệt thực. Ðây
là một trận quyết đấu vì dân chủ chân chính, thực sự chống lại dân chủ
giả hiệụ Trận quyết đấu của lực lượng chống cộng với lực lượng thân
cộng với mục đích ngăn chận cánh tay nối dài bằng nghị quyết 36 của
cộng sản Việt Nam với ý đồ thống trị và kiểm soát tất cả các vùng đất
của người Việt tỵ nạn trên toàn thế giới. Chúng ta đấu tranh không phải
chỉ vì quyền lợi của cộng đồng Việt Nam mà còn cho tất cả các cộng đồng
khác như Lý Tống đã làm trong phi vụ ngày mùng 1 tháng 1 năm 2000 ở
Cuba. Nếu những tên độc tài cắc ké này có thể chà đạp, nghiền nát nguyện
vọng cuả đại đa số cộng đồng Việt, thì chúng cũng sẽ hành sử thô bạo
với các cộng đồng khác như vậy, phải ngăn chận chúng từ bước đầụ
IV. NGUYÊN TẮC TUYỆT THỰC: TUYỆT THỰC CÓ 3 NGUYÊN TẮC:
1. Phải nghiêm chỉnh chấp
hành chế độ chỉ uống nước lạnh. (Tôi phải bỏ cả thói quen uống cà phê
hàng ngàỵ)
2. Ðối thủ chỉ thật sự
nghiêm chỉnh quan tâm khi biết chắc người tuyệt thực sẽ chết.
3. Ðối thủ sẽ cân nhắc
giữa quyền lợi riêng của họ và cái chết của người tuyệt thực.
Nếu quyền lợi riêng nặng hơn, họ sẽ không quan tâm đến vấn đề tuyệt
thực. Nếu cái chết có ảnh hưởng nặng hơn, họ sẽ chấp thuận yêu sách
đúng đắn, hợp lý được đại đa số quần chúng ủng hộ.
V. GIẢI PHÁP:
Sau khi hủy bỏ quyết nghị sai lầm, Chuck và Madison phải tuân theo lời
cố vấn của phó thị trưởng Dave Cortese và nghị viên Kansen Chu và tôn
trọng kết quả thăm dò do chính cơ quan Tái Phát triển của thành phố
thực hiện với kết quả Little Sàigòn được đa số người Việt chọn.
Vậy
ai là người sẽ xấu hổ ? Chuck Reed và Madison Nguyễn hay Lý Tống và
những người ủng hộ cuộc tuyệt thực? Trên đời này không có ai ngoài Madison
và Chuck. Một kẻ vô danh tiểu tốt, Madison được nhặt lên từ đống bùn
và đặt trên ngôi cao nhờ số phiếu quyết định (swing vote) của cộng đồng,
nay lại “ị” xuống trên đầu cộng đồng. Một kẻ cũng được cộng đồng yểm
trợ tích cực để thắng cử chức Thị Trưởng lại không muốn cộng đồng “happy”
(hạnh phúc, vui vẻ), chỉ muốn trả ơn bằng cách làm họ sad (buồn
bực), angry (căm phẫn) và có thể dead (chết)!. Chuck
Reed mới là người phải thay đổi ý bởi ý của ông SAI. Người có ý đúng
không bao giờ thay đổi.
Lý
Tống
24/2/08 |
|
TRICKERY
AND DECEPTION
Open
Letter to Mayor Chuck Reed, Councilwoman Madison Nguyen, and the entire
San Jose City Council from Ly Tong, Hunger Striker
- Freedom Fighter.
I. The First Act of Trickery and Deception:
In their memo dated February 11, 2008, San Jose Mayor Chuck Reed and
Councilwoman Madison Nguyen proposed rescinding Resolution 74127 and
all other actions taken by the Council on November 20, 2007 under
agenda item 9.1. They now propose that at the upcoming March 4, 2008
city council meeting the issue of naming of the retail area on Story
Road be placed on the November 2008 general election ballot. This
is really nothing short of trickery and deception.
1.
Brown Act Violation: The proposal to rescind the "Saigon
Business District" vote which is scheduled for the March 4, 2008
city council meeting came after revelation on a TV interview with
Councilman Forrest Williams. Mr. William's statements on that program
clearly indicated that a violation of the state's open meeting law
had occurred when he admitted that he and Madison Nguyen had discussed
the issue and he had already committed his support for Nguyen prior
to the Council' November 20, 2007 meeting. Chuck Reed's and Madison
Nguyen's proposal of February 11, 2008 therefore was an attempt to
save Madison Nguyen from being charged for her Brown-Act violation.
2.
Divide-and-Conquer Tactics: The call for a city wide vote to name
a Vietnamese business district in the upcoming November 2008 general
election is a divide-and-conquer tactic. Chuck and Madison intended
to use 90% of the non-Vietnamese residents of San Jose who do not
care or understand the issues surrounding the name Little Saigon to
defeat the Vietnamese-American community who only comprise 10% of
the city's residents. Reed and Nguyen intended to use the costs and
the waste of $2.7 Million Dollars in tax payers' money for the Citywide
ballot, and to use the Tuesday weekly protests of Little Saigon supporters
at City Hall to fuel the people's anger and resentment against the
Vietnamese community and to get rid of the name Little Saigon.
II. The Second Act of Trickery and Deception:
Mayor Chuck Reed and Councilwoman Madison Nguyen on February 22, 2008
suddenly abandoned their call for a citywide vote and to "take
no further action on naming the area until such time as the community
has joined together and reached consensus on a name that has the support
of a majority of the businesses and property owners in the area, and
then completes the process developed under the direction outlined
in Item 3." (Direct staff to draft a Council policy that outlines
a process to officially name areas/districts of the city).
1.
Backlash on their Trickery and Deception: The large banners and signs
placed daily at the hunger strike location in front of City Hall is
meant to expose Reed's and Nguyen's trickery and deception and revealed
the financial costs and burdens that would accompany their outlandish
proposal to put the issue on the Citywide election. Their proposal
resulted in a huge backlash and forced them to abandon their diabolical
trickery and deception. Their trickery was clearly not a gesture or
a step at compromise or reconciliation.
2.
Delay Tactics: Instead of admitting their mistakes and correcting
their errors, they resorted to the proverbial "delay tactic"
which is also practiced by Communist Vietnam. According to an ancient
proverb: "Buffalo excrement kept for a long time will eventually
become mud!" They should simply make their decision that would
be in line with the preference of the majority in the community (choose
Little Saigon) which Vice Mayor Dave Cortese had already suggested
(and they should also apologize to the community for their insulting
and disrespectful conduct). Instead what they propose now is that
they "will take no further action on naming the area." As
a result, after one or two years, the issue of Little Saigon will
automatically disappear into oblivion and the area will have no name
at all because there will never be a consensus reached between the
350 pro-communist activists (who hated the anti-communist name of
Little Saigon as indicated by Madison Nguyen to the SJMN) and the
remaining 100,000 Vietnamese residents in San Jose who are anti-communists.
Because the pro-communist group has to steadfastly hold on to its
position under the direction of the evil forces behind it, and the
anti-communist community cannot change its mind because its conviction
is right. In the end Reed and Nguyen also proposed that "the
staff will draft a Council policy that outlines a process to officially
name areas/districts of the city" as was outlined in Item 3?!
III. The basis for the struggle for the name Little Saigon.
1.
Intimidation and other Undemocratic Practice? There is no difference
between the rallies and the hunger strike we're engaging in at the
present time, compared to those of Gandhi and Martin Luther King in
the past, except that we are more non-violent and more peaceful. Therefore
our opponents cannot call our actions "intimidation and an undemocratic
practice"
2.
Compromise: "Compromise is one of the basic tenets in a democracy."
Let's see what Madison Nguyen referred to as her compromise. At first
she named the area "Vietnam Town" which was supported by
communist Vietnam without soliciting any input or opinion from our
community. Whenever Vietnam is mentioned after 1975, people equate
that with communist Vietnam, instead of the Republic of Vietnam. So
the name Vietnam Town has a pro-communist connotation. But Little
Saigon, on the other hand, as Madison has stated to San Jose Mercury
News, has an anti-communist connotation, and she claimed that a silent
majority does not like such connotation! Therefore in order to compromise
between the anti-communist and the pro communist names, she decided
to choose "Saigon Business District" which had garnered
only 4% of the vote in the Redevelopment Agency's survey, while she
rejected "Little Saigon" which received the majority of
the vote in the same city survey. Furthermore, there were at least
6 other surveys, including two conducted by the San Jose Mercury News
which also showed that 90% of the voters favored "Little Saigon."
Madison Nguyen misled the 7 other Council members with disinformation
in order to win their support for the name "Saigon Business District."
The naming of this retail area should be similar to our right to naming
our own child. Furthermore, Item 2 also indicated that the city should
"Adopt a resolution recognizing the Story Road retail area…
as a Vietnamese retail destination area." Therefore the Council
simply cannot impose or force a community name on a community. The
council's action on November 20, 2007 is evidence of a betrayal of
the basic democratic principles.
3.
Money and Family Relations:
a. Just who is Madison Nguyen's husband and what
is the background of his family?
b. Who will invest the millions of dollars to support
the financially troubled development known as Vietnam Town on Story
Road? and what kind of relationship exists between the owner of that
property and Communist Vietnam? The answers to these questions could
unmask the evil forces and special interests behind Madison Nguyen's
decision for the naming of this area, which was originally intended
by Madison Nguyen and special interest groups to be Vietnam Town,
and now is known as Saigon Business District.
4.
Little Saigon: Why do communist Vietnam as well as Madison Nguyen
and her 350 supporters hate Little Saigon? In Orange County and the
City of Westminster, places that have designated names of Little Saigon,
there are in existence Resolutions which have two conditions that
can cause much problems and inconvenience to the Vietnamese Communist
officials:
a. They (the Vietnamese communists) are required
to notify the city one or two weeks before their visits to Little
Saigon.
b. They (the Vietnamese communists) have to pay for
their own police service to protect them from possible demonstrators.
If this area on Story Road, San Jose, California is to be named "Little
Saigon", Communist officials fear that they will not be able
to come here freely to direct and control the businesses they have
invested with their laundered money!
5.
The Real Purpose of the Hunger Strike:
"A hunger strike can be an honorable protest when it addresses
matters of life and death or fundamental human rights." Little
Saigon is not only a name, it is our identity. The Little Saigon moniker
symbolizes a new found freedom, and represents the unity of political
refugees in exile. This name also pays homage to our homeland before
the communist takeover. Ly Tong's hunger strike is not just a struggle
for a name along a cluster of shopping centers and businesses, but
more importantly it is a
fight for True Democracy and against Sham Democracy. It is the fight
between anti-communist and pro-communist forces in order to stop the
long invasive hand of Communist Vietnam's Resolution #36 which is
intended to control and dominate Vietnamese expatriate enclaves not
only in San Jose, but all over the world,. This fight is also not
only for the Vietnamese Community but for all other communities. This
fight is exemplified by Ly Tong's daring mission to drop leaflets
over Cuba on
January 1, 2000 calling for democracy. If these petty communist tyrants
can trample and crush the will of the majority of the Vietnamese Community,
they will not hesitate to do it to other communities as well if they
are not stopped now.
IV.
Hunger Strike's Principles. Hunger Strike has three principles:
1. To stay steadfastly and subsist only on pure water.
2. The opponents only pay serious attention to the issues when the
hunger striker is likely to die.
3. The opponents will weigh their self-interests against the Death
of the hunger striker. If their self-interests weigh heavier, they
would ignore the problem. However, if the hunger striker's death is
more consequential, they will give in to what is just and right and
submit to the will of the majority. So in this case, who should be
ashamed? Mayor Chuck Reed and Councilwoman Madison Nguyen, or Ly Tong
and his supporters?
V. Solution.
After rescinding all the wrong decisions they have made on this issue,
Chuck Reed and Madison Nguyen should follow the proposals of Vice-Mayor
Dave Cortese and Councilmen Kansen Chu and Pete Constant and respect
and adopt the city survey done by its own Redevelopment Agency in
which Little Saigon got the majority of the votes. Only with that
result, will true democracy be restored and will the voters begin
to trust their representatives again. Only the minds of those who
had made the mistakes need to be changed, not the minds of those who
had previously made the right decision. Those representatives who
won their elections by pandering to get the swing vote of the community
cannot now say “those people will be happy when I give them
what they wanted” because who in this world other than
Chuck Reed would want to see his supporters sad, angry or even dead
?!? Perhaps it is the immature, incompetent young woman who had come
from a lowly background, but who now is sadly drunk with power and
arrogance, and who dared to try to slap her own community in the face
?
LY
TONG, Feb 24, 2008
Hunger Striker-Freedom Fighter
|